Mặc dù chịu áp lực từ tăng giá cát và nguyên liệu đầu vào, VLXKN vẫn được tiêu thụ tốt do giá gạch đất sét nung (loại gạch truyền thống) tăng mạnh, tạo sự cạnh tranh giá thuận lợi.

Điều này phản ánh một xu hướng chuyển dịch rõ rệt: từ vật liệu truyền thống sang vật liệu xanh, thân thiện với môi trường.
Trong những tháng cuối 2025, khả năng tăng trưởng VLXKN tiếp tục khả quan nếu giá đầu vào được kiểm soát và chính sách hỗ trợ được thực thi hiệu quả.
Đến năm 2030, nếu đạt mục tiêu thay thế 35–40%, VLXKN sẽ trở thành vật liệu xây dựng chủ đạo, đồng thời góp phần mạnh mẽ trong chiến lược phát triển xanh—giảm phát thải, tiết kiệm tài nguyên, hướng đến nền kinh tế tuần hoàn.
Hiện nay tại Việt Nam, vật liệu xây không nung chiếm khoảng 30% tổng sản lượng vật liệu xây dựng trong nước.
Mục tiêu chính phủ đến năm 2025 đạt tỷ lệ 35–40% và đến 2030 nâng lên 40–45%. Hà Nội, TP. HCM công trình sử dụng vốn nhà nước phải dùng 100% vật liệu không nung. Các tỉnh khác hoặc đô thị loại III trở lên từ 70–90% tùy vùng. Công trình từ 9 tầng trở lên: bắt buộc sử dụng ít nhất 80% vật liệu không nung.
Một số quốc gia khác như Mỹ, Tây Âu, Nhật Bản vật liệu không nung chiếm tới trên 70% thị phần xây dựng. Trung Quốc đã đạt mức khoảng 60% vật liệu không nung.
Các nước như Ấn Độ, Pháp, Đức, Bỉ, Nam Phi: tỷ lệ sử dụng nằm ở 70–80%, nhờ áp dụng công nghệ polymer tiên tiến.
Trong khi đó, tại Thái Lan, giá đất cao và quản lý chặt sử dụng đất khiến vật liệu không nung phát triển mạnh, dù ít cần chính sách khuyến khích.
Nguồn: Vatlieuxaydung.org